Paul O’Neill – Bộ trưởng Tài chính dưới thời George W. Bush, đã gây tranh cãi trong chuyến công du nước ngoài đầu tiên khi mà ông đặt câu hỏi vô cùng táo bạo về việc trị giá của USD thường được nhiều người tôn vinh bởi trị giá mạnh của nó. O’Neill đã kế thừa câu thần chú từ những năm Clinton và coi nó không khác gì lời hùng biện. Học thuyết đó được tán thưởng ở trong nước nhưng bị coi là không có ích ở nước ngoài, đặc biệt là ở châu Á.
O’Neill lập luận rằng những gì Hoa Kỳ thực sự có là một chính sách kinh tế mạnh mẽ. Nếu tăng trưởng mạnh mẽ so với các nước khác, điều đó sẽ được phản ánh qua giá trị của tỷ giá USD. Nếu nó suy yếu thì đương nhiên rằng đồng đô la mỹ sẽ giảm. Lời khuyên đó ngày nay vẫn đúng ở Tokyo, Seoul, Jakarta và New Delhi cũng như cách đây vài thập kỷ. Các quan chức Bộ Tài chính đương thời không nói nhiều về chính sách ngoại hối như những người tiền nhiệm của họ. Nhưng đồng đô la mạnh chắc chắn tồn tại trên thực tế và nó phản ánh sự phát triển của nền kinh tế Mỹ.
Hiện nay, nhiều nhà dự báo cũng đã dự đoán về một đợt thoái lui, dựa trên các dấu hiệu từ Cục Dự trữ Liên bang rằng lạm phát đã giảm đủ và nền kinh tế đủ nguội để đảm bảo giảm các mức lãi suất. Bây giờ, các quan chức Fed đang nghi ngờ rằng sau một số sự sụt giảm rất đáng khích lệ về tốc độ tăng giá, thì những tiến độ gần đây lại thật đáng thất vọng.
Thị trường việc làm vẫn mạnh mẽ, doanh số bán lẻ đang hoạt động tốt và ngành sản xuất đang hồi sinh. Chủ tịch Jerome Powell cho rằng chi phí đi vay sẽ cần phải duy trì ở mức cao trong thời gian dài hơn. Đây là một bước thụt lùi đối với Fed nhưng lại là một lợi ích cho đồng đô la.
Sự tăng mạnh của đồng đô la đã khiến ảnh hưởng lớn đến giá trị tiền tệ của Châu Á. Đồng rupee của Ấn Độ đã giảm xuống mức thấp kỷ lục vào thứ Ba. Indonesia cũng đã xâm nhập vào thị trường để giúp hỗ trợ đồng rupiah và Hàn Quốc cũng đưa ra những cảnh báo hiếm hoi về việc đẩy đồng won xuống quá thấp.
Nhật Bản hiện đang cố gắng xoa dịu sự sụt giảm của đồng Yên bằng những bước đi báo trước. Đồng yên yếu đẩy chi phí nhập khẩu năng lượng lên cao, Nhật Bản là nước tiêu dùng lớn bất chấp đợt tăng lãi suất lịch sử vào tháng trước của Ngân hàng Nhật Bản, cơ quan được cho là sẽ xoay chuyển đồng tiền, lãi suất vẫn trượt xuống mức thấp nhất mới trong 34 năm. Nhật Bản đã trở nên kiềm chế để có thể thoát khỏi sự đe dọa can thiệp trực tiếp, tối đa của đồng đô la.
Suốt từ những năm 2003 đến 2006 thì những sự can thiệp trị giá tiền tệ của Nhật Bản là điều hết sức bình thường. Thông lệ tiêu chuẩn trong nhiều thập kỷ chính là nhằm xoa dịu những biến động của đồng yên, chủ yếu là ngăn chặn nó tăng giá quá xa. Thông thường, mục tiêu của các nước không phải là xoay chuyển vận mệnh của một loại tiền tệ trên cơ sở lâu dài. Các quan chức có thể nhằm mục đích quản lý sự sụt giảm hoặc tăng giá hơn là ngăn chặn nó. Họ cũng có thể đang tìm cách tạo ra một chút kịch tính hai chiều để đảm bảo rằng các nhà giao dịch không nghĩ rằng hành động chỉ diễn ra theo một chiều. Cách tiếp cận như vậy có thể hữu ích trong việc câu giờ.
Và có những trường hợp hành động của nhà nước gần như đã đánh dấu một bước ngoặt. Sự hỗ trợ cho đồng euro từ khối Nato, đặc biệt là Mỹ, đã giúp đồng tiền chung này ổn định vào cuối năm 2000.
Vào giữa năm 1998, khi đồng yên sụt giảm trong bối cảnh các ngân hàng Nhật Bản thua lỗ ngày càng gia tăng, Bộ trưởng Tài chính Hoa Kỳ lúc đó là Robert Rubin đã gia nhập Tokyo trong việc mua hàng. Điều đó đã giúp lật ngược tình thế. Tuy nhiên, nước Mỹ muốn một cái gì đó để đáp lại sự đóng góp của mình. Sau đó, phó bí thư Larry Summers được phái đến Nhật Bản để đôn đốc chính quyền tiến hành cải cách.
Những gì chúng ta đang thấy ngày nay không phải là một cuộc khủng hoảng và hoàn cảnh cũng không giống những gì đã xảy ra vào những năm 1997-1999 ở châu Á. Tỷ giá hối đoái linh hoạt hơn nhiều, điều này có thể gây ra sự khó chịu trong ngắn hạn nhưng tránh được khủng hoảng dài hạn. Và không ai muốn đốt hết dự trữ trong nỗ lực bảo vệ mức định giá cao giả tạo. Điều đó có thể có nghĩa là một số cuộc đàm phán về chiến tranh, một chút can thiệp và có lẽ là một số bước quản lý để khiến những người bán khống phải suy nghĩ kỹ. Thậm chí có thể cần phải tăng lãi suất, có lẽ ngoài các cuộc họp chính sách đã được lên lịch. Điều đó thực sự có thể thu hút được sự chú ý. Indonesia, luôn nhạy cảm với đồng rupiah, có thể sử dụng biện pháp đó, mặc dù không đến mức bóp nghẹt nền kinh tế.
Chatib Basri- cựu bộ trưởng tài chính Indonesia, cúng đã mô tả trong một cuộc phỏng vấn năm ngoái rằng việc cân bằng tài chính khó khăn như thế nào khi mà đồng đô la đang trở nên quá mạnh. Ông nói: “Mỗi lần đồng tiền mất giá, chúng tôi lại gặp khó khăn này vì kinh nghiệm của những năm 1998”. “Bạn cần sử dụng chính sách tiền tệ, nhưng không phải là một công cụ duy nhất. Nếu bạn tăng lãi suất quá cao, bạn sẽ phá hủy đi nền kinh tế. Bạn cần một mức độ di chuyển vốn nào đó. Hãy để tỷ giá hối đoái di chuyển theo thị trường, nhưng đưa ra một số biện pháp can thiệp…một số bước thận trọng và quản lý dòng vốn.”
Những nỗ lực của Trung Quốc nhằm nâng giá đồng nhân dân tệ để thách thức đồng đô la đã không thành công. Lời hứa của đồng euro đã thất bại. Một điều Rubin và O’Neill đã đồng ý là, cuối cùng, thị trường có xu hướng phản ánh hiệu quả của nền kinh tế các nước. Đồng đô la đã chiếm ưu thế hơn tất cả.
No comments.
You can be the first one to leave a comment.